Cảm nhận được sự lo lắng của mẹ dành cho Ly trong Đừng Nói Khi Yêu, tôi mới thực sự hiểu được cảm giác đau đớn khi con cái gặp khó khăn của cha mẹ. Như câu nói: "con đau 1 mẹ đau gấp 10"

Dù ở bất cứ thời điểm và địa điểm nào, bố mẹ vẫn luôn là những người yêu thương con cái hết mực. Tôi càng cảm nhận rõ điều đó khi thấy bà Phượng (do Tú Oanh thủ vai) trong Đừng Nói Khi Yêu dạy và khuyên bảo Ly (do Thùy Anh thủ vai) với tình thương và sự quan tâm đặc biệt. Nghe từng câu chữ của bà, tôi cảm thấy xót xa, bởi bố mẹ luôn lo lắng cho con cái và cảm thấy đau khổ mỗi khi thấy chúng phải trải qua khó khăn. Đó là lý do tại sao khi con cái gặp chuyện đau lòng, nỗi lo của cha mẹ còn tăng lên gấp 10 lần.

Có người nói với tôi rằng, là con gái thật tuyệt, lúc nào cũng có quyền đòi hỏi sự quan tâm và che chở từ người khác, không thích là giận dỗi, sai cũng chẳng cần phải xin lỗi. Nhưng cũng có người khác nói với tôi rằng, con gái chỉ được tự do lúc yêu thôi, sau này làm vợ rồi, khổ trăm đường.

Đã thế, mẹ của Quy (Mạnh Trường) cũng chẳng ưa gì Ly nữa. Chỉ có mẹ ruột của Ly - bà Phượng mới hiểu được hết những điều này, vì là người từng trải, họ biết đâu là đúng đâu là sai.

Người trẻ chúng ta cứ hay vô cớ nghĩ rằng những lời mẹ dặn thật vô lý. Tuy nhiên, lúc gặp rồi thì mới lại trách bản thân khi ấy không nghe lời mẹ. Bà Phượng bây giờ quyết đoán hơn bao giờ hết sau khi có cuộc gặp với bà Thảo (NSƯT Mỹ Uyên). 

Cả hai mẹ con, đều nhận được sự khinh thường từ bà Thảo, nhưng bà Phượng khác con ở chỗ. Bà có thể bỏ con rể Quy nhưng còn Ly thì không, hơn bao giờ hết bà Phượng nghĩ rằng con mình chắc chắn sẽ khổ khi tiếp tục mối quan hệ này.

Dù cha mẹ có già yếu, mắt có mờ, chân có mỏi thì người họ nghĩ đến đầu tiên vẫn là con cái. Có phải chăng con cái chính là một phần thân thể của họ? Khi mà từ một bào thai nhỏ trong bụng mẹ, 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, nuôi nấng chúng ta từ khi lọt lòng đến khi khôn lớn thành tài. 

Chính vì con cái đi liền khúc ruột, con cái đau 1 thì cha mẹ sẽ đau 10. Chứng kiến con bị người ngoài coi thường, lòng người mẹ không thể không sục sôi.

Dù Quy suy cho cùng là một lựa chọn hoàn hảo, bà Phượng thích Quy lắm nhưng bà Thảo cứ như vậy thì biết làm sao đây. Chấm dứt bây giờ có khi là cách tốt nhất vì nếu cố tiến xa hơn thì con gái bà chính là người khổ. 

Làm sao có thể làm dâu cho một người mẹ chồng không ưa gì mình cơ chứ, biết là khó chia cắt nhưng dù gì cứ làm bây giờ thì về sau sẽ không hối hận. Đó là những gì mà bậc cha mẹ lo lắng, bởi vì họ luôn muốn cho con cái mình yên bề gia thất, có cuộc sống hạnh phúc.

Chúng ta - những người làm con luôn chỉ nhìn thấy những lợi ích trước mắt. Còn bố mẹ, họ nhìn xa đủ để dìu dắt con mình vào con đường đúng đắn. Đôi khi chúng ta cáu giận, bực bội vì những gì mà bậc phụ huynh cấm cản, nhưng tôi tin chắc rằng không bố mẹ nào mà chỉ hướng sai cho con. 

Dù có đi đường vòng, có xa hơn hơn đoạn đường mà ta định sẵn nhưng nó lại an toàn hơn rất nhiều. Nghe lời bố mẹ chưa bao giờ là sai, vì chính họ là người yêu thương chúng ta nhất.

Người mẹ nào cũng mong con mình vững vàng, lúc quen nhau, yêu nhau thì phụ nữ có được sự yêu thương, cưng chiều. Nhưng về làm dâu rồi, còn đủ thứ phải lo, đó là gia đình, chồng con và ngay cả những chuyện bên gia đình nhà chồng. 

Nhìn bà Thảo như vậy, nếu gả con gái cho gia đình này sợ rằng con sẽ khổ vì không ai yêu thương. Đó là những gì mà tôi nghĩ sau khi xem xong tập 23 của Đừng Nói Khi Yêu, nếu cũng nghĩ giống tôi thì để lại bình luận bên dưới nha.