Sau cuộc nói chuyện với bà Cúc, Hà đã thay đổi. Điều bất ngờ hơn nữa là câu chuyện về chiếc nhẫn cưới bị mất của Thành vẫn chưa kết thúc.
Bà Cúc (NSND Lan Hương) gọi ba cô con dâu xuống để nói chuyện. Phương (Kiều Anh) mở lời trước, nói xin lỗi mẹ vì đã giấu mẹ chuyện, đã cư xử không đúng. Nhưng Phương cũng nói chuyện này bắt đầu từ nhà Hà (Lan Phương) - Thành (Doãn Quốc Đam). Bà Cúc quay sang Hà hỏi rõ ngọn ngành. Hà kể hết, chuyện Thành (Doãn Quốc Đam) mất nhẫn cưới, chuyện Danh (Thanh Sơn) gợi ý cho Thành đánh nhẫn giả rồi chuyện Công (Quang Sự) trả tiền cho chiếc nhẫn đó. Hà bảo vì không muốn bà Cúc buồn nên mới giấu diếm chuyện này.
Sau khi nghe mọi chuyện Hà kể, bà Cúc cũng hiểu ra rồi bắt đầu phân tích với Hà. Bà Cúc thừa nhận Thành sai, Công và Danh hùa theo cũng sai. Bà Cúc cũng thẳng thắn nói với Hà có thể những điều bà nói sẽ khiến Hà không thích nhưng bà cũng phải nói cho hết. Bà Cúc cũng muốn Trâm Anh nghe những lời răn dạy của mình với Hà để rút kinh nghiệm sau này. Bà Cúc nói rất đau lòng khi biết những cậu con trai mình nuôi lớn mà lại trí trá như vậy.
Ở góc độ người vợ, người phụ nữ của gia đình thì bà Cúc cho rằng chồng mình sai chắc chắn là lỗi của chồng nhưng là vợ thì liệu Hà bao giờ tự hỏi vì sao lại xảy ra chuyện như vậy. Bà Cúc phân tích Hà sai ở đâu, sai chỗ nào, cần nhìn nhận lại bản thân ra sao. Rồi từ chuyện của vợ chồng Công - Phương ngay trước đó, bà Cúc bảo hãy xem anh chị xử sự như thế nào.
Bà Cúc không bênh ai, bà cũng rất giận ba cậu con trai nhưng cũng thương vì thấy ba cậu con trai lo sợ, thấy quẫn bách như thế nào mới quyết định làm những việc dối trá như thế. Bà Cúc khuyên ba con dâu nên "mềm nắn rắn vuông" với chồng, có tạo áp lực cho chồng nhưng đừng để áp lực lớn quá thì sẽ đẩy họ đi càng xa hơn. Kết thúc cuộc nói chuyện, bà Cúc muốn cả ba hãy ngồi lại và hãy xem lại mình đã như thế nào. Điều quan trọng nhất bà Cúc dặn các con là phải biết bảo vệ hạnh phúc của gia đình.
Ở phía đàn ông, ông Toại (NSND Bùi Bài Bình) cũng tập hợp ba ông con trai tại quán bia. Danh nói tối qua ba anh em đi hát karaoke, ông Toại lại nhầm tưởng ngay ba anh em đi karaoke mệt, karaoke mỏi tay. Rồi Công cũng kể sự tình là Thành đi tiếp khách ở quán karaoke, vô tình làm mất nhẫn cưới rồi được em tiếp viên nhặt được. Ông Toại tặc lưỡi bảo sao số con trai mình đen thế. Ông Toại rất lạc quan, nói sáng nay nhà cửa êm ấm, ba cô con dâu không đòi về ngoại chứng tỏ mọi chuyện đã xong xuôi. Ông Toại cũng trấn an các con trai yên tâm bà Cúc sau khi nói chuyện với các cô con dâu thì cũng sẽ êm đẹp hết. Bà Cúc theo lời ông Toại chính là "cao thủ võ lâm".
Chuyện vẫn chưa kết thúc khi Thành vẫn chưa nhận lại nhẫn cưới. Thành định nhờ Công, Danh gọi cho Đào nhưng cả hai chối đây đẩy. Ông Toại nói để đấy mình gọi thì Đào bảo đã trả nhận cho Hà rồi. Thành thở phào nhẹ nhõm, cười tươi rói. Buổi tối về đến nhà, Hà đưa nhẫn cho Thành nhưng lại thách thức Thành nhìn kỹ xem có đúng là nhẫn của mình không. Rồi cuối cùng Thành cũng nghĩ ra thứ tự chữ cái bị sai. Hóa ra, chiếc nhẫn mà Đào cầm cũng không phải là nhẫn cưới của Hà và Thành. Hà cũng xí xóa cho chồng, bảo nếu nhẫn rơi ở showroom thì đi tìm, không thấy cũng không sao. Giờ Hà đã tin Thành rồi.
Trâm Anh định nhắn tin cho mẹ hỏi thăm mẹ về chưa nhưng cứ soạn xong tin nhắn rồi lại xóa đi. Cô không biết nên mở lời như thế nào với mẹ. Danh hiểu được nỗi lòng của vợ, biết nỗi buồn của vợ ra sao nhưng lại chẳng thể giúp gì được.
Nhân ngày mùng 1, nghĩ mẹ vẫn chưa về nhà nên Trâm Anh mang đồ thắp hương sang nhà mẹ vì biết mẹ rất trọng chuyện cúng bái. Danh cũng đi cùng vợ, nói mấy việc này mình cũng không bao giờ để ý, trước giờ toàn mẹ Cúc và chị Phương đảm nhận. Khi mở khóa cửa, Trâm Anh biết mẹ đang ở trong nhà.
Bà Ngọc về cũng không nói một câu với con gái vì trong lòng vẫn chưa nguôi giận. Biết mẹ ở nhà nên tự nhiên Trâm Anh ngần ngại, vừa muốn gặp mẹ vừa sợ mẹ vẫn bực mình. Vào đến nhà, Trâm Anh và Danh thấy bà Ngọc ho sù sụ, sờ trán thì thấy mẹ đang sốt. Bà Ngọc lấy thuốc uống, mặc cho con gái - con rể nói phải đi bệnh viện để khám xem bệnh tình ra sao, bà Ngọc một mực đuổi các con về. Bà nói mình không sao, mình tự lo được rồi đẩy Trâm Anh ra xa.
Trâm Anh thấy mẹ ốm mà có một mình cũng lo lắng lắm. Rồi cô biết mẹ vẫn chưa nguôi giận chuyện cô quyết định ở lại nhà chồng. Danh đứng ở giữa hai mẹ con cũng trở nên khó xử. Trâm Anh nói sẽ ở lại với mẹ một đêm để trông nom, Danh cũng lập tức đồng ý ngay. Anh còn dặn dò vợ nhớ chuẩn bị thuốc thang, dụng cụ y tế cho mẹ.