NSƯT Hoàng Hải trở lại màn ảnh ấn tượng với vai diễn Lưu - người đàn ông có tính cách cộc cằn, thô lỗ, "gà trống nuôi con" nhưng nội tâm tình cảm trong “Cuộc đời vẫn đẹp sao”. Dịp này, trong cuộc trò chuyện với PV Báo Đại Đoàn Kết, nam diễn viên bày tỏ nỗi niềm trăn trở về nghề, về nghiệp diễn.
Tôi lấy chất liệu trong đời sống hàng ngày
PV: Nhìn tạo hình, tính cách của NSƯT Hoàng Hải trên phim, nhiều người tò mò đời thực anh là người như thế nào?
NSƯT Hoàng Hải: Về tạo hình nhân vật sẽ được xây dựng theo kịch bản, nhưng ở đó cũng có một phần giống với tính cách của tôi đời thực. Đấy là việc tôi hay trêu người này, người nọ. Ở trong đoàn tôi cũng hay trêu mọi người. Thậm chí có người quen, hay một số bạn bè cũng nói tính cách của Lưu giống với tôi.
Tôi muốn mang năng lượng tích cực đến với mọi người, vì vậy tôi rất hay đùa, hay trêu chọc người này một câu, người kia một câu.
Từng kinh qua nhiều vai diễn khác nhau, vai diễn nào làm khó anh nhất?
- Tôi nghĩ những vai diễn tôi đã kinh qua thì bản thân đã chinh phục được nó. Vì thế nhân vật sắp tới, tức là sau phim này tôi sẽ nhận một phim khác. Nhân vật sắp tới sẽ làm khó mình nhất.
Nói như vậy, có nghĩa là thời gian tới, anh sẽ khó tính hơn trong việc nhận lời mời đóng phim? Yêu cầu vai diễn với anh là gì?
- Tất nhiên là vẫn khó tính chứ (cười).
Thật ra tôi nghĩ gặp được một vai diễn hay và chất lượng, ngoài tài năng còn phụ thuộc vào may mắn, chứ không phải muốn là được. Vì thế nên đôi khi may mắn được nhận những vai diễn hay thì diễn viên phải nỗ lực để vào vai một cách tốt nhất.
Khi người diễn viên cảm thấy hài lòng thì mới hy vọng khán giả hài lòng. Với mỗi vai diễn phải làm sao để bản thân mình cảm thấy ổn thì khán giả mới thích, mới thấy ổn được.
Vậy việc hóa thân thành nhân vật Lưu trong “Cuộc đời vẫn đẹp sao”, làm cửu vạn ở chợ đầu mối, anh gặp khó khăn gì?
- Gần 30 năm theo đuổi diễn xuất, tôi có cơ hội tham gia nhiều dạng vai. Khi hóa thân vào bất kể nhân vật nào, tôi đều phải tìm tòi, bươn chải nhiều để hiểu hoàn cảnh của nhân vật. Tôi vẫn nghĩ cốt lõi của người diễn viên là nhìn nhận và quan sát về cuộc sống.
Ở tuổi 54, trải nghiệm nhiều cũng khiến anh có nhiều xúc cảm với hoàn cảnh của nhân vật?
- Tôi nghĩ diễn viên phải là người đi tìm chất liệu, đọc nhiều, xem nhiều và thậm chí là gặp gỡ nhiều người vì diễn viên phải hóa thân thành nhiều dạng vai. Chất liệu lại nằm trong chính cuộc sống này, có điều là người diễn viên có tìm ra nó hay không, có nhìn ra vấn đề không? Đấy mới là điều quan trọng chứ không có ai sống được nhiều cuộc đời cả.
Tất cả những trải nghiệm trong cuộc sống của tôi là chất liệu. Nó cũng là tiền đề để tôi thể hiện vai diễn tốt nhất. Trước khi đảm nhận một vai diễn, tôi thường phải tìm tòi bằng cách đọc nhiều, xem nhiều để rồi gặp gỡ được nhiều người.
Với Lưu trong “Cuộc đời vẫn đẹp sao”, tôi dùng những trải nghiệm của mình vì thú thật tôi cũng gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống khi còn trẻ. Việc gặp gỡ những người bạn, người ta có cuộc sống khó khăn trong cuộc đời này, lắng nghe những tình cảm trắc trở… đấy chính là chất liệu cho vai diễn lần này.
Anh có chia sẻ trong buổi họp báo ra mắt phim, gần 20 năm sau bộ phim “Đường đời”, anh mới trở lại một dạng vai khắc khổ, gặp nhiều biến cố”. Lưu trong “Cuộc đời vẫn đẹp sao” có vẻ là vai diễn lạ và thú vị?
- Vai diễn lần này không những lạ mà rất lạ, thú vị. Một nhân vật bên ngoài thì khó gần, xù xì, ăn nói hơi bố láo bố lếu, rượu chè be bét nhưng ở phía bên trong lại rất tốt bụng. Như diễn biến trong tập phim vừa lên sóng, Lưu từ chối Luyến đi đánh ghen nhưng cuối cùng lại mủi lòng. Đây cũng là điều tôi cố gắng thể hiện cho nhân vật của mình.
Chính bản thân tôi cũng rất thích cách xây dựng nhân vật của biên kịch Trịnh Khánh Hà và Huyền Lê. Các bạn ấy đã cho Lưu làm người tốt ngay cả khi phải trải qua cuộc sống chẳng sáng sủa gì...
Hạnh phúc vì có hậu phương luôn thấu hiểu, cảm thông
“Cuộc đời vẫn đẹp sao” lấy bối cảnh ở khu chợ đầu mối Long Biên. Quá trình quay phim, khoảnh khắc nào khiến anh ấn tượng?
- Đấy có lẽ lần đầu tôi đến chợ Long Biên thực hiện bối cảnh quay. Khu chợ đầu mối mà người lao động sẽ làm việc về đêm, cái cảm giác khi ra chợ long biên về ban đêm làm tôi rộn ràng. Tôi cảm nhận không khí ở đây như chợ Tết, lòng cảm thấy rất vui. Tôi cố gắng lắng nghe từng tiếng ý ới gọi nhau rồi họ bốc vác hàng, làm việc cả đêm, ánh điện sáng trưng, tất cả các quầy hàng từ bán hoa quả đều hoạt động.
Cuộc sống mưu sinh ở đây cũng rất vất vả, người lao động bốc cả xe tải hàng, mồ hôi đầm đìa nhưng điều đặc biệt đấy lại là những nụ cười và những câu đùa với nhau khiến không khí bớt nặng nề.
Đóng cặp với Thanh Hương trong phim này đó hẳn là 1 trải nghiệm hết sức đặc biệt?
- Thanh Hương là diễn viên thông minh, nhanh nhạy và có sự tung hứng rất tốt. Tôi và Thanh Hương có sự chênh lệch về tuổi tác nhưng cả hai đã tìm được tiếng nói chung trong phân đoạn xúc động hay những cảnh đòi hỏi bắt nhịp với nhau rất nhanh. Chúng tôi diễn rất ăn ý với nhau.
Thanh Hương đã làm tốt hơn chúng tôi nghĩ rất nhiều. Cô ấy diễn quá cảm xúc, quá thật ở tất cả các phân cảnh. Các bạn có xem phân đoạn Luyến đau lòng và tan vỡ khi biết mình bị chồng lừa dối, đến mẹ chồng biết chuyện cũng giấu mình không? Cảm giác mà mình là nhân vật chính trong câu chuyện này, mọi người đều biết, mình thì không. Cô ấy tan nát đến nỗi nói cũng không rõ ràng, khóc chẳng khóc thành tiếng.
Điều may mắn khi tham gia “Cuộc đời vẫn đẹp sao” đó là có được dàn diễn viên, ekip đều tương đối tốt. Từ chị Thanh Quý, Tô Dũng, Thanh Hương rồi Ánh Thơm, các vai phụ… bộ phim như là một sợi dây chuyền, được làm tốt ở tất cả các khâu, từ đạo diễn cho đến người phục vụ. Tất cả diễn viên từ chính đến phụ đều làm rất tròn vai.
Ở tuổi ngũ tuần nhiều nghệ sĩ chọn cách sống yên bình bên bà xã và vợ con còn với anh thì ngược lại, vẫn đi từ Nam ra Bắc để đóng phim?
- Ở miền Nam tôi cũng đã làm nhiều phim và miền Bắc cũng thế. Nhưng vấn đề là vai diễn có hay không và bộ phim đó đem đến điều gì cho khán giả.
Tôi lại nghĩ già hay trẻ yếu hay mạnh là quan niệm và suy nghĩ của mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình già vì tuổi tác với tôi không quan trọng. Cái quan trọng nhất là tôi có được sức khỏe mà muốn có sức khỏe thì phải rèn luyện. Tôi không nghĩ mình già cho nên lửa nghề vẫn còn “cháy” mạnh, đấy là lý do tôi đi từ Nam ra Bắc đóng phim.
Xa nhà từ Tết để đóng phim, vợ anh có phàn nàn?
- Tôi cứ vác balo ra khỏi nhà thì vợ chỉ hỏi một câu: “Đi bao lâu thì về”. Có lẽ là vợ tôi hiểu cho công việc của mình. Tôi có người vợ tuyệt vời vì luôn thấu hiểu và cảm thông cho mình.
Có câu nói: “Đằng sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ”, tôi ngẫm rất đúng với hoàn cảnh của mình. Người ta bảo hậu phương vững chắc tiền tuyến mới xông pha. Thì đúng thế thật. bốn người con, hai đứa cháu ngoại nữa mà ở nhà một tay vợ tôi sắp xếp vun vén mọi chuyện đâu vào đấy.
Nghệ sĩ thường quan niệm làm việc vì hào quang rực rỡ, ở tuổi này, anh có còn đóng phim vì “hào quang”?
- Tôi nghĩ khi làm bất kì công việc nào, nghệ thuật hay nhiều công việc khác thì bản thân đã chọn được nghề. Công việc nào cũng có vất vả riêng. Khi tôi đã xác định như thế, hào quang có hay không không phải là điều đáng bận tâm. Tôi chỉ cố gắng làm tốt công việc của mình thì sẽ được đền bù xứng đáng. Đấy là hào quang cho mỗi người chứ không riêng gì với nghệ sĩ.
Tôi là người đã từng đóng phim được yêu thích, sau đó vẫn phải bỏ nghề một thời gian để bươn chải với cuộc sống. Tôi hiểu rõ những vất vả khổ cực trong cuộc sống này và trân trọng nó. Hào quang đối với tôi có lẽ không chói loà mà chính là thứ tình cảm mến thương từ khán giả đối với mình, được họ công nhận, nó giống như nắng sưởi ấm cho mùa đông ấm áp. Nó nhẹ nhàng lắm.
Cảm ơn NSƯT Hoàng Hải đã chia sẻ!